Thứ Hai, 10 tháng 12, 2012

Từ Yahoo blog

Chuyện một bài thơ
 
12:22 5 thg 7 2012Công khai32 Lượt xem 
 
Thủa còn đi học,H.N thân với một bạn trai, (lúc nào cũng coi bạn ấy như bạn gái)Trải qua sự xoay vần của trời đất,bạn này và H.N mỗi nơi đi mỗi ngả.

Vừa rồi gặp nhau , chưa đến một trăm năm xa cách,(10 năm là chưa đến trăm năm),mà trông bạn ấy như người lớn thực  thụ.

Sau khi kể lể chuyện những ngày qua,bất chợt bạn ấy hỏi:
 - Nga còn nhớ bài thơ của cụ Nguyễn Khuyến không?
 - Bài nào?
-"Vũng lội làng Ngang".

Chưa kịp để mình trả lời ,bạn ấy đọc:

Đầu làng Ngang có vũng lội
Có đền ông Cuội cao vòi vọi
Đàn bà đến đó vén quần lên
Chỗ thì đến háng,chỗ đến gối.
Ông Cuội ngồi trên mỉm miệng cười:
-Cái gì trông giống như con cúi?
Đàn bà đứng đó,thấy liền thưa:
-Con trót hớ hênh,xin xá tội.
Ông rằng":Bay chả tội tình chi
"Chỉ tội làm ông CỨNG CON BỌI
"muốn tốt mày về bảo làng mày
"Ra đây ông cho giống ông Cuội!"

Từ đó làng Ngang đẻ ra người
Đẻ ra rặt một phường NÓI DỐI.

Nói thật với Nga,bao năm qua nhiều từ trong bài thơ mình không hiểu.
-Ừ,một số từ mình cũng không hiểu nốt,ví dụ như từ "con cúi",có người nói con cúi là con lợn ,là nùn rơm giữ lửa...nhưng các cô đến vũng lội mà vén quần (có thể là "quần không đáy") đến háng,ông Cuội ngồi cao "vòi vọi" mà nhìn thấy con cúi,thì con cúi trắng đó là gì? Chịu.
-Cậu có blog,hỏi các bạn xem,thiếu gì người rành,
-Ờ sao tự nhiên cậu lại nhớ đến bài thơ này?
Bạn mình đưa tờ tạp chí ra:nhiều ảnh các cô chân dài trên cơ thể dính vài mảnh vải như ba đầu ngón tay chéo với những tin các cô trong đường dây nọ dây kia...rồi nói:

-Mỗi khi nhìn thấy ảnh các cô không măc quần dài,mình lại chợt nhớ đến ông Cuội làng Ngang!Ông mà thấy thì nhiều kẻ nói dối nữa ra đời...

-Cậu chê người làng Ngang sao?Liệu hồn!Đầy người làng Ngang làm quan to đấy.
-Thôi nhớ hỏi bạn bè xem sao,tớ về.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*