Một vị samurai đến thu nợ của người đánh cá.
Người đánh cá nói: “Tôi xin lỗi, nhưng năm vừa qua thật tệ, tôi không có đồng nào để trả ngài.”
Vị samurai nổi nóng, rút kiếm ra định giết người đánh cá ngay lập tức.
Rất nhanh trí, người đánh cá nói: “Tôi cũng đã học võ và sư phụ tôi khuyên không nên đánh nhau khi đang tức giận.”
Vị samurai nhìn người đánh cá một lúc, sau đó từ từ hạ kiếm xuống. “Sư phụ của ngươi rất khôn ngoan. Sư phụ của ta cũng dạy như vậy. Ðôi khi ta không kiểm soát được nỗi giận dữ của mình. Ta sẽ cho ngươi thêm một năm để trả nợ và lúc đo chỉ thiếu một xu thôi chắc chắn ta sẽ giết ngươi.”
Vị samurai trở về nhà khi đã khá muộn. Ông nhẹ nhàng đi vào nhà vì không muốn đánh thức vợ, nhưng ông ta rất bất ngờ khi thấy vợ mình và một kẻ lạ mặt mặc quần áo samurai đang ngủ trên giường. Nổi điên lên vì ghen và giận dữ, ông nâng kiếm định giết cả hai, nhưng đột nhiên lời của người đánh cá văng vẳng bên tai: “Ðừng hành động khi đang giận dữ.”
Vị samurai ngừng lại, thở sâu, sau đó cố tình gây ra tiếng động lớn. Vợ ông thức dậy ngay lập tức, kẻ lạ mặt cũng vậy, hoá ra đó chính là mẹ ông.
Ông gào lên: “Chuyện này là sao vậy. Suýt nữa con đã giết cả hai người rồi!”
Vợ ông giải thích: “Vì sợ kẻ trộm lẻn vào nhà nên thiếp đã cho mẹ mặc quần áo của chàng để doạ chúng.”
Một năm sau, người đánh cá gặp lại vị samurai. “Năm vừa qua thật tuyệt vời, tôi đến để trả nợ cho ngài đây, có cả tiền lãi nữa”, người đánh cá phấn khởi nói.
“Hãy cầm lấy tiền của ngươi đi.” Vị samurai trả lời, “Ngươi đã trả nợ rồi.” .
Theo Lê Diễm blog.
|
Truyện mang tính ngụ ngôn. Triết lý thì hay nhưng thực hiện lại khó. Bởi giận dữ chính là cái ngòi nổ và hành động chính là sự giải tỏa nỗi giận dữ đó. Mà nỗi giận dữ càng cao thì ngòi nổ càng ngắn. Phải là người được rèn luyện và trải nghiệm dạn dày mới có khả năng này: chằng hạn như các bà "phe rau" ngày nào cũng phải tranh chỗ ngồi, dạng hang, chống nạnh, xỉa tay đôm đốp vào mặt nhau...thì họ xử lý tình huống này ngon ơ
Trả lờiXóaĐúng vậy anh ơi,to tiếng tranh nhau mệt lắm,giờ hàng tôm cá rau thịt ít cãi nhau lắm ạ.
XóaXưa ở giữa chợ rất ồn
Giờ đây cái chợ lặng hơn nhà chùa.
Nhẫn,để mọi việc sáng ngủ dậy hãy phán xét,lúc đó cái đầu đã nguội đi anh ạ.
Khó lắm khó lắm trong thời buổi kim tiền ngày nay . Ngay đến cửa chùa cũng còn tham sân si, có vị tu sỉ tuyên bố " đi tu mà không có tiền thì tu làm gì".
Trả lờiXóaĐó chiỉ là những kẻ "trốn việc quan đi ở chùa",không phải tâm họ muốn tu,nó giống như nhiều thành phố hiện nay thày chùa kiêm thày thống(phù thủy),làm lễ nhập quan cho người chết,mà cả như mua heo,thường lấy với giá cắt cổ.Các sư anh,sư thằng thấy gái mặc quần đùi ,mắt cũng "đảo như bi",lấm la lấm lét ra vẻ thèm thuồng...
XóaBình tĩnh,"nhẫn nại ôn hòa khi tức giận" đều có thể luyện được bạn ạ.
THẬT KHÓ LẮM THAY!!!
Trả lờiXóaLuyện được anh ạ.Trước khi làm việc gì,phải cân nhắc.Ai chửi mình,mình coi như không nghe tấy,thế là ổn.
XóaTruyện thật hay! Cố nhiên là rất khó thực hiện. Nhưng khó mà thực hiện được thì mới tuyệt chứ!
Trả lờiXóaAi làm được điều này thì chẳng lo gì thất bại trong cuộc sống
Vâng đúng vậy.Chị luôn khỏe nhé!
XóaTrung Quốc chiếm đất Việt Nam, không biết ta có NHẪN được không ? Nghe nói họ đang kích động Campuchia đòi lại đất Sài Gòn .
Trả lờiXóaChắc triều đình đã có kế sách cả rồi,chúng mình chỉ việc "ăn no,kê gối cao nghủ cho kỹ " thôi.
XóaCả giận mất khôn. Nóng nảy quá dễ hồ đồ. Nhẫn nhịn quá thành nhu nhược hèn yếu. Những truyện dạy đời như truyện trên đây thường mỗi truyện chỉ nhấn vào một ý. Nó có thể hay và đúng về lý thuyết nhưng vận dụng thì không phải hoàn cảnh nào cũng thích hợp.
Trả lờiXóađó là chuyện .....
Trả lờiXóacòn đối với giặc thì không thể ,có giới hạn của nó ,Vì đây là vận mệnh đất nước ,nhưng càn bình tỉnh ,khôn khéo không thì vạ lây chui vào mưu mô chước quỷ của giặc ngô
Hai lá quốc ký và quốc huy của Tàu và Việt Nam giống nhau quá, càng nhìn càng không nhẫn được . Vất bỏ đi thì nước nhà mới có tương lai.
Trả lờiXóaTruyện rất hay . Cám ơn AI đã sưu tầm nhé !
Trả lờiXóaLâu nay anh vẫn khỏe chứ ạ?
Xóa