Lão thích uống rượu.Lão bảo lão không nghiện,nhưng nếu mỗi ngày không súc miệng dăm chai,lão than phiền:"Nó nhạt mồm nhạt miệng quá".
Người say thì mắt lờ đờ,đi thì chân nam đá chân chiêu,nhưng lão càng uống,mắt lão càng sáng,miệng cười kha khá...(giống như anh này):
Và hôm nay lão vừa về đến ngõ,lão đã đọc thơ,thơ không hề có mùi rượu:
Cái tội của mình không thể tha
Suốt đời, ta đã ngủ say mà
Đến nay mới tỉnh.Đời bắt tỉnh
Tóc đã bạc phơ,tuổi quá già!
Nghe nói hơn hai chục năm về trước,lão cũng đã là người nhà nước,lão từng du học nước ngoài từ những năm bảy mươi,từng giao du với biết bao ông bà tai to mặt bự.
Lão nói: cái không khí nơi làm việc xấu (có lẽ hồi ấy không có điều hòa nhiệt độ),nên lão về hưu.
Về hưu ở tuổi bốn mươi nhăm!
Lão hàng xóm của bạn tuyệt thật!
Trả lờiXóaLão say ấy mà,nhưng tỉnh rồi,bởi lão nhìn ai lão cũng bảo:đó là những thằng say,thằng say!
XóaLão uống rượu mà không say
Trả lờiXóaẤy là đời bắt lão tỉnh
chuyện đời say tỉnh tỉnh say
Trả lờiXóađêm nằm sáng mắt ngày thì ngủ mê...
VỢ LÀ CƠM NGUỘI TRONG NHÀ
Trả lờiXóaNHƯNG LÀ "ĐẶC SẢN" (CỦA) THẰNG CHA ...HÀNG XÓM !
blog em bị mất còm rồi HN ơi hôm nay phải viết lại đây
Trả lờiXóaSay say tỉnh tỉnh
Kiếp người lính quính
Tỉnh tỉnh say say
Nỗi khổ trần ai
HN chào chị NHAMY! chúc chị luôn bình an!
Xóa