Thế thái nhân tình gớm chết thay
Lạt nồng trông chiếc túi vơi đầy
Hễ không điều lợi, khôn thành dại
Ðã có đồng tiền dở cũng hay
Khôn khéo chẳng qua ba tấc lưỡi
Hẳn hoi không hết một bàn tay
Suy ra cho kỹ chi hơn nữa
Bạc quá vôi mà mỏng quá mây.
------------------
BẠC QUÁ VÔI VÀ MỎNG QUÁ MÂY
Trả lờiXóaXEM RA CHẲNG GIỐNG CÁI ĐỜI NAY !
Nhà thơ T.D ơi! Em thấy đáng ngẫm câu này của cụ NGUYỄN CÔNG TRỨ:
XóaKhôn khéo chẳng qua ba tấc lưỡi
Hẳn hoi không hết MỘT BÀN TAY (úp)
-Phải chăng đó là ý sâu xa của cụ Trứ???
Ý anh sao ạ? Chúc anh luôn khỏe nhé.
ĐÓ LÀ ĐÁNH GIÁ CỦA CỤ VỀ NHÂN TÌNH,THẾ THÁI LÚC BẤY GIỜ;NÓ BỊ ĐỒNG TIỀN HỦY HOẠI ,NÊN TÌNH NGƯỜI TRỞ NÊN ĐEN BẠC,GIẢ DỐI...XÃ HỘI NÀO CŨNG VẬY CẢ THÔI :ĐỒNG TIỀN LÊN NGÔI THÌ TÌNH ĐỜI XUỐNG DỐC !
XóaChỉ cần 56 từ mà cụ Thượng Trứ đã nêu được toàn bội ý tứ thần thái của"Nhân tình thế thái" cho xã hội cả xưa lẫn nay.Quả là thật giỏi.2câu thực đã hay,nhưng 2 câu luận cũng thật hay.
Trả lờiXóaVâng,xưa cụ từng"che miệng thế gian" bằng cách cụ "lấy mo cau bịt đít bò".
XóaXã hội loài người phát triển theo "vòng xoáy ốc"! Thần diệu quá !
Xưa- nay "thế thái nhan tình"
Giống nhau như bóng với hình,chẳng sai!