Thứ Năm, 16 tháng 1, 2014
Năm của DÂN CẦN LAO
Anh cỡ dưới ba mươi,đẹp giai,cao to gần như ông bộ trưởng nước (không phải ta).
Vai khoác bộ đồ đánh giầy. (Thôi thì mỗi người một kế sinh nhai.Biết đâu anh ấy là hoàng đế vi hành).
Anh vừa đánh đôi giầy "DÔN" chuột gặm cho một anh cũng cao to như thế ,vừa oang oang:
-Anh sợ em lừa nên không dám tụt dầy chứ gì? Xin lỗi anh,cái đôi giầy của anh chỉ đáng một vài cân ốc nhồi,nhiều thằng trong quán ô kê từ thành phố về đeo giầy cả chục triệu,em đâu thèm lừa.
-Chú nghĩ oan,anh không có ý ấy.
-Sao em bảo anh tụt giầy,anh không tụt?
-Là anh muốn học xem chú đánh giầy ra sao thôi.
-Anh chỉ khéo đùa.
Anh đánh giầy vừa áp dụng những "BIỆN PHÁP NGHIỆP VỤ" của nghề đánh giầy cao quý,vừa nói:
-Em cố kiếm ít tiền để ăn cái tết của năm DÂN CẦN LAO.Ruộng nương bị dự án cóp cóp chi đó lấy hết rồi.em quê Văn giang anh ợ.
-Chú nói sao? Ai đặt tên là tết của "DÂN CẦN LAO"?
-Dạ,nó thế này.Sang năm là năm con ngựa,ngựa chuyên thồ hàng,chuyên cho người cưỡi.Mà kẻ bị đè đầu cưỡi cổ không phải là lũ quan tham,chức mua,mà là dân đen,vậy năm con ngựa không phải là năm của "DÂN CẦN LAO" thì của ai?
Ngồi bán vài mớ cải canh bên cạnh,HN nghĩ: anh đánh giầy này liệu có là thằng quan thất sủng,hay một ông bất đắc chí,một ông nghiện?
Nghĩ vẫn vơ,có người hỏi mua hàng,HN không trả lời,cô bạn ngồi bên thấy vậy hét toáng:
Nga ơi! Bán hàng.Mày nghĩ chuyện chó lợn gì đó? Kệ cha chuyện đời đi nhá.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
chuyện hay bạn ạ chúc h.n vui nhé
Trả lờiXóaCảm ơn anh XL đã động viên ạ.
XóaMột cách học nghề tài hoa.
Trả lờiXóaGiá kể mẹ bán hàng bên cạnh nhắc: Mày đang làm thơ hay sao mà không bán hàng Nga ơi!
Thì công dân cần lao cũng lên được mấy chân kính.
Dân "đầu đường" ăn nói nó bỗ bã,chẳng khác gì công chức chốn công sở đâu anh ơi.
XóaCÔNG SỞ đỡ bỗ bã hơn CÔNG ĐƯỜNG
XóaBởi CÔNG SỞ vẫn có người dơ xương sườn
Cô bán hàng rau này itx quan tâm đến chuyện bán ra, mà quan tâm nhiều hơn đến chuyện người đời. Âu cũng là một trường hợp đặc biệt. Chứ bây giờ mấy ai để ý đến chuyện ngoài đời.
Trả lờiXóaTính em hay hóng hớt,em nghe họ nói chuyện ,thấy cũng hay hay thì ghi lại vậy.Nếu em biết đánh đàn,làm thơ,viết văn thì em cũng ứ thèm ghi chuyện ngoài đời.Chả lẽ để blog trống rỗng hả anh?
XóaCÁI CÔ NGA BÁN RAU HÌNH NHƯ CŨNG MỘT TÀU VỚI CẬU ĐÁNH GIÀY NHỈ
Trả lờiXóaBác nhầm thì có!
XóaNga ơi! Bán hàng. Mày nghĩ chuyện chó lợn gì đó? Kệ cha chuyện đời đi nhá.
Trả lờiXóaVâng.
XóaMấy bữa nay Nga mải chuyện đời mà quên phéng mấy ông bạn ở tỉnh Đông?
Trả lờiXóaNhắm mắt nhớ Tạ Anh Ngôi
XóaMở mắt lại hỏi:"Đâu rồi anh Tuân ?"
Giá mà Nga ở tỉnh Đông
Anh em sớm tối quây quần bên nhau.
Nga không quên các anh đâu.
Hay quan tâm chuyện xã hội thế lày .Cuí lăm rùi được xét khen thưởng đấy !
Trả lờiXóaKhen anh Nam Chung nhá.
XóaLại bình chọn à?
Trả lờiXóaBÌNH CHỌN là sao ạ?
XóaChuyện NGOÀI ĐƯỜNG,Chuyện TRONG NHÀ
Trả lờiXóaChuyện nào em cũng RẤT LÀ QUAN TÂM
BUÔN DƯA,HÓNG HỚT,SƯU TẦM
RAU DƯA,ỐC ẾCH...THÀNH MÂM CỖ MỜI
MUỐN KHỎE THÌ CỨ VIỆC XƠI
NẾU THẤY CHÁN ĐỜI THÌ LỈNH ĐI NGAY
HAY !
XIN BẮT TAY !