Mình dắt xe đạp (khung dựng hẳn hoi) ra ngõ, xe
tuột xích.Lắp xong,tay bẩn,may quá, gió thổi đưa mảnh giấy đã bị ai đó
vo nhầu lại chân mình. Mình định dùng nó lau tay,nhưng lại tò mò giở ra
xem.Tựa như lá thư,không phải.Chữ viết đẹp:
"Ngày nào
em với anh
Sánh vai trên đường phố
Nắm tay nhau vào mơ
Ý chung ta cùng tôn thờ.
***
Giờ này hai đứa ta
mỗi nơi đi một ngả
chữ yêu trên vành môi
sắt son đã nhạt phai rồi."
Và dưới là mấy câu:
"Thôi chẳng nói đâu,chẳng nói đâu
Những gì ta đã trót trao nhau.
Trương Chi kiếp trước tình ngang trái
Chịu xót phận mình,hẹn kiếp sau!"
Nó giông giống như tâm sự của một lão già thất tình.
Ai bảo mảnh giấy vứt đi không chứa những điều thú vị?
"Ngày nào
em với anh
Sánh vai trên đường phố
Nắm tay nhau vào mơ
Ý chung ta cùng tôn thờ.
***
Giờ này hai đứa ta
mỗi nơi đi một ngả
chữ yêu trên vành môi
sắt son đã nhạt phai rồi."
Và dưới là mấy câu:
"Thôi chẳng nói đâu,chẳng nói đâu
Những gì ta đã trót trao nhau.
Trương Chi kiếp trước tình ngang trái
Chịu xót phận mình,hẹn kiếp sau!"
Nó giông giống như tâm sự của một lão già thất tình.
Ai bảo mảnh giấy vứt đi không chứa những điều thú vị?
Hổng biết họ trao nhau cái gì khi yêu nhau ,mà lời từ biệt xem ra cũng "Anh đi đường anh,tôi đường tôi .Tình nghĩa đôi ta có thế thôi" Chấm hết !!!
Trả lờiXóa