Thứ Sáu, 11 tháng 1, 2013

ĐỌC TRUYỆN CHỐNG RÉT.

Trời mát quá,không ngồi chợ nổi nữa vì hai hàm răng nó va nhau và hai bàn tay mất cảm giác do cầm vào rau ướt.Nghỉ.Ngồi nhà lang thang vậy.

HN thấy Tuổi trẻ cười đăng mấy câu chuyện vui vui,mời bà con:





QUAN XƯA VÀ NAY.

TTC - Chuyện rằng ngày xưa có một ông quan, mũ áo chỉnh tề chuẩn bị đi chầu; thị tỳ bưng bát cháo lên hầu, chẳng may cháo đổ rớt vào áo bào, thị tỳ sợ quá liền quỳ xuống dùng tay vét những chỗ cháo đổ. Ông quan không thay đổi nét mặt, chỉ hỏi rằng: “Con có bỏng tay không?”. Ông quan ấy được nhân dân tôn sùng là một ông quan nhân từ!...



Ngày nay có một ông quan đang ngồi chơi ở phòng làm việc; cô thư ký bưng ly cà phê đến mời, chẳng may cà phê đổ rớt vào quần áo. Cô thư ký chỉ cười: “Em xin lỗi! Em sẽ đền!”. Ông quan vỗ vai cô thư ký mà rằng: “Không sao! Khi em đi vào đây có ai biết không?”. “Thưa không ạ!”. Cô thư ký đáp. Ông quan gật gật đầu: “Thế thì em ra chốt cửa lại, rồi vào đây mở tủ lấy quần áo ra thay cho anh!”. Ông quan này được mọi người nhận xét là một ông quan... máu dê!

QUANG PHỤNG (Hải Phòng)
*******
CHUẨN

Vừa về đến nhà, đứa con gái đã mở cặp lấy ra tờ giấy khen và mấy quyển vở mới tinh đem khoe với ba má: “Hôm nay con lại được khen thưởng nè...”.
Chờ lúc con nhỏ đi chơi. Ông Tư mới nói với bà xã: “Nó học kém thế mà cũng được... khen thưởng à?”.
- Ông thì có bao giờ chịu đi họp phụ huynh đâu mà biết: Kỳ trước thằng con bà Hội trưởng còn dốt hơn, lại hay trốn học mà còn được nữa là... Chẳng lẽ con Hội trưởng phụ huynh mà lại “trắng tay”. Thế ông quên mất chuyện vì sao năm ngoái ông đối xử với tôi như thế mà nhà mình vẫn đạt danh hiệu “Gia đình văn hóa” rồi sao?
- Quên thế nào được. May mà vợ chồng ông tổ trưởng dân phố có chuyện “bạo hành” nghiêm trọng nên nhà mình còn “văn hóa” hơn nhiều! Nhưng hỏi thật nhé: tôi thấy bà rất hay trốn cơ quan để về làm việc riêng hoặc rủ rê kéo nhau đi mua sắm, ăn uống trong “8 giờ vàng ngọc” mà vẫn được “lao động tiên tiến” là thế nào?
- Thì phu nhân của sếp cũng có hơn gì tôi. Mà sếp bà lại không được khen thưởng dù ở mức thấp nhất thì... chịu thế nào được?
- Vậy là toàn thành tích ảo!
- Không ảo một tí nào mà là theo “chuẩn” hẳn hoi. Ông phải biết rằng nếu đối tượng khác kém mình hoặc có thành tích tương đương mà được khen thưởng ở mức nào thì mình cũng phải “bình đẳng” với mức đó, không thế thì có mà... loạn.
Cứ tưởng là sau khi nghe bà xã kết luận như vậy ông Tư sẽ không còn gì để nói. Chẳng ngờ, ông cũng chốt được một câu:
- Cứ theo các “chuẩn” như thế thì nhiều lúc cả tôi với bà đều là... anh hùng.

VƯƠNG THỪA CẢNH (Hà Nội)
 *****
THI NGƯỜI NGU

Trong phiên họp nội các cuối năm, Ngọc Hoàng thấy ở hạ giới nạn chiến tranh, khủng bố, tham nhũng tràn lan khiến dân chúng nghèo khổ, liền đập bàn:
- Lỗi này chủ yếu là do không biết trọng dụng nhân tài nên bọn ngu dốt, bất tài làm loạn! Đề nghị Bộ Nhân sự cho mở cuộc thi tuyển chọn người tài.
Bộ trưởng Nhân sự lập tức lên tiếng:
- Thưa Ngọc Hoàng, người tài thường khiêm tốn, họ không ưa khoe khoang, không tham quyền, tham tiền, mà chỉ cần có môi trường tốt, không bị đố kỵ, gièm pha để cống hiến tài năng thôi. E họ sẽ không tham gia thi đâu ạ!
- Vậy thì làm thế nào?
- Dạ, theo thần thì ta nên thi tuyển kẻ ngu để làm phép loại trừ ạ!
- Vậy thì ngươi sẽ là thí sinh đầu tiên nhé? Có ai đời lại đi khoe cái ngu của mình ra cho thiên hạ biết?
Mọi người cười ồ. Bộ trưởng nhân sự vẫn tỏ ra nhún nhường:
- Thưa Ngọc Hoàng, bọn ngu thường tham lam, ta treo chức vô địch 1 tấn vàng thì đảm bảo cuộc thi sẽ thắng lợi vang dội, nếu không Ngọc Hoàng cứ cách chức thần xuống hạ giới làm thường dân ạ!
Nghe có lý, Ngọc Hoàng liền gật đầu. Quả nhiên ngay sau khi tờ Tin tức thiên đình thông báo: “Cuộc thi người ngu hạ giới” với ngôi vô địch một tấn vàng 9999 thì có hơn 1 tỉ người đăng ký tham dự cuộc thi làm cho hệ thống máy chủ trên thiên đình bị sập mạng, phải mất 7 ngày 7 đêm mới khôi phục được. Sau một năm thi tuyển qua 3 vòng, cuối cùng có 2 thí sinh được lọt vào tranh ngôi vô địch về ngu. Đích thân Ngọc Hoàng ra đề thi.
Người thứ nhất cho kết quả về 2 phép tính như sau:
1 + 1 = 6  và  01 + 01 = 60.
Ngọc Hoàng kinh ngạc:
- Làm sao mà ngươi có thể ngu đến thế?
- Dạ thưa Ngọc Hoàng, mọi người học tiểu học mất có 5 năm, còn thần thì mất 50 năm đấy ạ!
Ngọc Hoàng toan trao chức vô địch cho người này thì thí sinh thứ 2 là một quan tham, to béo, trán hói, bụng phệ ngăn lại:
- Xin Ngọc Hoàng chớ vội trao, thần đây mới xứng đáng là kẻ ngu nhất hạ giới!
- Ngươi chứng minh đi.
- Dạ, anh kia học tiểu học 50 năm nhưng thần học tiến sĩ có đúng 5 ngày.
- Cái gì? Tiến sĩ có 5 ngày? Vậy là thiên tài chứ ngu dốt gì?
- Dạ, đúng 5 ngày bắt buộc phải có mặt, còn lại là thần thuê người học, thuê người làm luận văn nên bây giờ dù có mác tiến sĩ nhưng thần ngu vẫn hoàn ngu ạ!
Ngọc Hoàng liền ra một đề thi là một đoạn văn viết về thiên đình. Ông bụng phệ viết xong đưa cho Ngọc Hoàng. Ngọc Hoàng đọc qua, chỉ kịp trỏ tay vào tấn vàng rồi ngã lăn ra bất tỉnh.
Thì ra trong đoạn văn thì cứ 10 từ có tới 9 từ sai chính tả!

VŨ ĐẢM  (Hà Nội)
*********
TIẾN BỘ.



Chồng chân cao chân thấp bước vào nhà, vợ cau có:
- Ngày nào ông cũng uống bia là sao? Ký hợp đồng gì bên A và B nữa phải không?
- Hic...! uống mừng đất nước ta bà ạ!
Vợ mừng rỡ:
- Vàng xuống giá hay xăng?
- Chuyện vặt!... hic...! Việt Nam ta vô địch Đông Nam Á...
- Lại chuyện bóng đá ư?
- Bà biết VN mình có tên trong 25 quốc gia dẫn đầu...
- Mệt ông quá! tiến bộ về giáo dục hay kinh tế thì nói đại đi, mà có dính líu gì với ông không mà đi uống bia ăn mừng vậy?
- Sao không liên quan. nhờ có nhóm quan chúng tôi mà mức tiêu thụ bia với gần 2,6 tỉ lít năm 2011 và năm nay sẽ vượt hơn nữa cho bà tự hào người VN mình về khoản uống bia nhé!

VÕ ĐỨC BIỆC (Lâm Đồng)

******
ĐUA GHẾ. 


Xứ sở nọ hằng năm đều tổ chức cuộc chạy đua mang tên đua ghế. Với những tiêu chí và qui định như sau:
- Vận động viên là những đày tớ của nhân dân.
- Những đày tớ phải mang vác ghế của mình, chạy từ điểm xuất phát về đích.
- Đày tớ nào về đến đích sẽ được thưởng ghế to hơn và vị nào về đầu tiên sẽ được phong là ghế vương.
- Đày tớ nào hết hơi giữa đường, tức là năng lực còn hạn chế sẽ bị kỷ luật nặng: cảnh cáo, khiển trách, cho ôm lại ghế cũ... năm sau đua tiếp.
- Đày tớ nào ăn tham quá (cỡ biệt thự, xe hơi, đất đai... đều nuốt sạch) cảm thấy lạnh giò rồi thì nên nhường ghế lại cho con cháu (con tớ thì được làm tớ mà) để cuộc đua truyền thống hàng năm luôn phát triển.
Năm nào cũng vậy, cuộc đua ghế tranh giành quyết liệt, sôi nổi. Người về nhất đoạt ghế vương năm nay là vị đày tớ của ngành lục lộ. Không ngoài dự đoán vì ngành này thi công đường đua nên chỗ nào ổ gà, ổ voi ổng rành hết mà.
Chúng ta cùng chúc mừng cuộc đua hoàn thành tốt đẹp, chúc mừng ghế vương, chúc mừng những đày tớ được ngồi ghế bự, đi đúng đường của người đày tớ nhân dân. Đừng đi lạc qua con đường biến chất trở thành tham tớ.

TẤN CÔNG (Tiền Giang)




4 nhận xét:

  1. Không có một thằng quan nào-từ thằng bé nhất đến thằng lớn nhất không tham ô,không hủ hóa.Hãy nhìn xem lương bổng chúng bao nhiêu mà nhà nọ vườn kia,ô tô sang trọng.Đồ ăn cắp cả,chúng biến chất toàn diện rồi.

    Trả lờiXóa

* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*