Không,H.N không hề muốn thoát cảnh sống bình thường,nhưng cũng chán ngấy cảnh tranh ăn,cướp đoạt,vị kỷ,nói thì sạch như cỏ rửa,nhưng lòng tham không đáy,gây cho đồng bào phải lầm than...
Từ bé,Hồng Nga đã thuộc câu "được lòng ta xót xa lòng người".Khi ta ĐƯỢC,sao không hóa thân vào hoàn cảnh của kẻ MẤT???
Vậy là H.N quyết đi theo ĐƯỜNG GIỮA: Không được nghèo và cũng không cần giầu.
Bởi RUỘNG VÀI TRĂM MẪU,MỖI BỮA BA LƯNG CƠM.NHÀ CÓ TRĂM GIAN,MỖI ĐÊM CHỈ NGỦ MỘT GIƯỜNG.
Buôn rau (con phe một thời đấy).mỗi ngày kiếm dăm chục ngàn,thừa sức mua kí gạo,mắm.điện nước dùng ít thôi.Học hành cho con cái có thiếu tiền,thì,thôi,bỏ học,buôn rau kế nghiệp mẹ.Tính tiền bán rau: 2 mớ nhân 2 nghìn bằng 5 cũng tốt.0 cộng 1 bằng không lại càng hay (họ tưởng đã học cao học).
Vậy HN quyết TU TẠI GIA (thứ Nhất mà lỵ).
Đọc cuốn PHẬT HỌC PHỔ THÔNG, một anh bạn cũ đến ,hỏi:
-Bạn định tu à?
-Vâng!
-Đàn bà các cậu có mà tu hú,.thế một điều cần của người tu hành tại gia là gì?
-BỐ THÍ.
-Giỏi! cậu giỏi.Vậy có làm được không?
-HN vẫn bỏ những đồng xu giúp người ăn xin.Nhà HN nghèo lắm,chạy ăn từng bữa,vẫn đóng góp cho quỹ "xóa đói giảm nghèo"...
Anh bạn cười khùng khục như nhạo báng.Anh nói:
-Phụ nữ các cậu rất khoát không tu hành được.Đâu dám bố thí.Có thứ các cậu ăn thì quá no,nhưng không muốn cho ai bao giờ mà gọi BỎ THAM và BỐ THÍ sao?
-Gì vậy?
-Tự nghĩ đi!
Nói xong anh ta đi.
H.N nghĩ mãi không ra.Nhờ chị em và bà con cô bác chỉ giùm.
Chả lẽ phụ nữ tham quá sao,không biết nhường và bố thí sao?
"ăn thì quá no,nhưng không muốn cho ai bao giờ " câu đố của cậu bạn HN quá hắc búa nhỉ? Có lý do gì mà cậu ta dám nói phụ nữ chúng mình k có lòng... từ bi, và tham lam nhỉ? hay ý cậu ta bảo riêng về tình cảm ( tình yêu đôi lứa, tình cảm vợ chồng chúng ta k muốn san sẻ cho ai? ) XH chỉ nghĩ được như thế...
Trả lờiXóaCó thể như vậy bạn à.
XóaHN cho là vậy đó.
Chúc bạn luôn gặp những điều may mắn!